Gửi bạn, người đang âm thầm cố gắng,
Cảm ơn bạn đã nỗ lực. Cảm ơn bạn đã gắng sức bước tiếp, cho dù cuộc sống này đôi khi chẳng dễ dàng gì.
Có những khó khăn chỉ riêng mình bạn biết. Có những tháng ngày bạn chỉ thấy mỏi mệt. Cảm thấy nặng nhọc như đi ngược lại chiều gió.
Nhưng tôi biết, ở đâu đó sâu bên trong, bạn vẫn luôn tin rằng không điều gì có thể hạ gục được mình. Không chướng ngại hay nghịch cảnh nào có thể khiến bạn quay lưng và từ bỏ được bản thân.
Giữa một thế giới đầy người thành công và tài giỏi, chúng ta có lẽ thường tự thấy mình thua kém. Và chúng ta nghĩ rằng mình cũng phải thành công như họ, phải tài giỏi như họ, mình mới xứng đáng được ghi nhận.
Nhưng có lẽ cũng vì thế mà chúng ta thường xem nhẹ những cố gắng âm thầm, những thành tựu nhỏ bé của mình. Đó có thể là việc chăm sóc bản thân sau một tuần vất vả, tự đỡ mình dậy sau mỗi lần vấp ngã, hoặc bền bỉ đi qua những con đường dài đằng đẵng mà thành quả chưa thể thấy được ngay…
Chúng ta quên mất rằng những việc ấy, cho dù chẳng cao siêu hào nhoáng, vẫn cần nhiều ý chí ra sao, và đáng ngưỡng mộ đến thế nào. Bản thân việc dám bước tiếp mỗi ngày, dám vực mình dậy mà đối diện với thế giới, cũng đã là những chiến công đầy rực rỡ.
Như Seneca từng nói: “đôi khi ngay cả việc “dám sống” cũng đã là một hành động đầy dũng cảm”.
Này người chiến binh bé nhỏ, không mỏi mệt nào quật ngã được bạn, không thất bại nào chiến thắng được bạn, không kẻ thù nào tổn thương được bạn. Trừ khi bạn cho phép.
Đừng quên, bạn hoàn toàn có thể sống một cuộc đời bình thường, nhưng với những nghị lực phi thường.
Hãy cứ mạnh-dạn-mà-sống, bước tiếp với một tâm hồn đầy tự hào, và cứ cố gắng mà chẳng cần lời tán thưởng…
Rồi vũ trụ sẽ mỉm cười với bạn sớm thôi.
Sưu tầm