Theo thầm thì – Nguyễn Văn Đạt
Tôi không phải kiểu người lúc nào cũng tràn đầy năng lượng sống. Thi thoảng tôi sẽ cảm thấy cuộc đời này chẳng có gì thú vị.
Cũng có lúc tôi cảm thấy mình phải trân trọng từng giây phút. Hoặc đôi khi, tôi lại nghĩ hãy cứ tận hưởng đi chuyện gì đến rồi sẽ đến.
Nhiều khoảnh khắc trái ngược như vậy tạo nên cuộc đời tôi, thời gian trôi qua, tuổi tác tăng dần, hiểu biết nhiều hơn.
Dù cho có những quãng đời tôi thật ủ rũ, có những đoạn lại tươi như bông hoa, nhưng không có giây phút nào tôi ngừng biết ơn và tiếc nuối cả.
Vì tôi đã vui hết sức, cũng đã buồn hết mình. Không một khoảnh khắc nào là dối lòng với bản thân.
Theo thầm thì – Nguyễn Văn Đạt