Neu Confession #30226
Mình sinh ra và lớn lên trong 1 gia đình có 2 anh em trai ở ngoại thành Hà Nội.
Mẹ kể ngày xưa, lúc mình mới đẻ ra đẹp lắm, trắng Hồng mũm mĩm vô cùng đáng yêu. Rồi biến cố xảy ra lúc mình 6 tháng, mình bị ốm nặng phải nằm viện nhiều tháng rồi từ đó trở đi mình trở lên gầy yếu, chân tay run rẩy làm gì cũng không lên hồn. Lúc này mọi hy vọng của cả gia đình dồn hết vào anh mình, vì anh vừa là trai trưởng vừa học giỏi thông mình hiền lành còn mình thì.. sao cũng được.
Năm mình học lớp 9 chuẩn bị thi lên lớp 10 bố mẹ có hứa sau khi mình đỗ trường tốp đầu trong huyện, bố mẹ sẽ mua cho mình chiếc xe đạp mới. Lúc đây mình thích lắm vì nhà có đúng cái xe cũ dùng gần 20 năm rồi. Thế là mình quyết tâm học thật chăm chỉ để làm bài thi tốt. Và rồi mình đã đỗ vào trường với số điểm 53 ( điểm vào trường là 47 thi 2 môn toán văn + điểm cấp 2 ). Tưởng được chiếc xe mới cho bằng bạn bè nhưng không, bố bắt mình đi chiếc xe đạp cũ kia đi học với lý do hết tiền. Nếu thực sự bố mẹ hết tiền mình sẽ không trách gì cả nhưng ngày hôm sau anh mình khoe được bố mẹ cho mua chiếc điện thoại nokia n8 mới ra giá 10 triệu. Vào năm 2004, 10 triệu nó to lắm các bạn ạ, nó bằng chắc phải 20 cái xe đạp mà bố mẹ hứa tăng mình.
Biết chuyện mình buồn lắm chả muốn học hành gì nữa nên hết cấp 3 mình nghỉ học đi làm luôn. Sau mấy năm tích góp cũng tự mua cho bản thân được chiếc xe máy để đi lại. Rồi cũng có người yêu. Đến ngày hẹn người yêu đi chơi, đang hí hứng đi làm về thì không thấy xe đâu. Hoá ra anh mình đi cắm rồi.
Đó cũng là mốc thời gian đầu tiên trước chuỗi ngày anh trai mình chơi bời báo nhà cho đến tận bây giờ. Mà bị cái bố mẹ vẫn đứng ra trả nợ cho anh đều như vắt chanh còn mình thì đã yên bề gia thất lo cho vợ con đầy đủ. Thi thoảng mẹ sang nhà nhờ bảo đi vay tiền trả nợ cho anh trai. Mình chỉ khuyên ai làm người đó chịu vậy thôi.
Bài viết được hiệu chỉnh từ NEU Confessions
Xem bài viết gốc tại: https://www.facebook.com/neuconfessions