Neu Confession #30676
Mình là nữ, năm nay 24 tuổi, đã đi làm, có công ăn việc làm ổn định, hàng tháng có đưa tiền cho mẹ. Nhưng vì năng lực của mình bình thường, nên chỉ đi làm công việc văn phòng bình thường thôi, không có thành tích gì nổi bật như con nhà người ta. Mình bị bố mình nói là không làm nên trò chống gì, ăn bám mẹ. Trong khi bố mình công việc có nhưng không ổn định, nhưng mỗi lần lấy lương là tầm độ chục triệu hoặc hơn, nhưng không đưa được đồng nào cho mẹ mình, toàn tiêu linh tinh, mua đồ gỗ, rượu, đổi xe. Không biết là trong túi có đồng nào không hay có nhưng không muốn bỏ tiền ra, mà đến nỗi đổ xăng, sửa xe cũng xin tiền mẹ mình, tiền ăn cỗ cũng xin mẹ mình, thỉnh thoảng còn phải vay mình 200, 300k, thậm chí mình không có nhà, phải vay tiền tiêu vặt của đứa e mới học cấp 1 của mình. Thế mà vẫn nói mình là không làm nên trò chống gì, ăn bám mẹ. Có 1 thời gian, mình thất nghiệp tầm 3 tháng, và hay nhảy việc, nhưng hiện giờ mình đã có công việc ổn định rồi, mà vẫn bị nói vậy.
Mình là con cả, các em còn đi học, mình rất stress. Stress không phải vì gắng nặng kinh tế, vì mẹ mình có thu nhập tốt, nuôi được cả gia đình, và mình có e trai nên không phải lo vấn đề tông đường, mà stress vì những cố gắng của mình không được công nhận. Mình luôn tìm mọi cách để có thể kiếm thêm thu nhập dù chỉ là những khoản thu nhập nhỏ nhất: bán lẻ thêm hàng của công ty, tối về làm online, chủ nhật đi làm mẫu cho spa,…
Thậm chí mình còn bị bố mình chê bai về công việc, ngoại hình trước mặt khách. Mình nói với mẹ những gì mình phải chịu đựng, nói là mình khổ vì gia đình. Nhưng mẹ mình không hề hiểu.
Mình cảm thấy rất ghen tỵ với bạn bè xung quanh, vì gia đình họ rất hạnh phúc, bố của họ rất tâm lý. Dù họ có chỉ là một người bình thường, không có thành tích gì nổi bật, hay ngoại hình họ xấu xí, vụng về thì họ vẫn được yêu thương.
Bài viết được hiệu chỉnh từ NEU Confessions
Xem bài viết gốc tại: https://www.facebook.com/neuconfessions