Neu Confession #30701
Ngẫm chán, mình cựu sinh viên NEU, nó, em trai mình học 1 trường top đầu về kĩ thuật…(mình xin giấu thông tin cụ thể). Ở nhà thì nó là 1 đứa ngoan, học chuyên nhưng thi thoảng vẫn chơi điện tử nếu đã học xong bài, chỉ vậy thôi.
Vậy mà lên đại học được 2 tháng, nó vừa mới gọi cho bố mẹ bảo nợ 30tr người ta đến đòi, bị giữ thẻ sinh viên, chứng minh thư (đại loại là giấy tờ cá nhân), nếu không trả sẽ báo về nhà trường…
Bố mẹ mình biết thì cũng buồn lắm, chưa bao giờ thấy thất vọng về nó như vậy, tất nhiên bố mẹ lại gọi cho mình, rồi chuyển khoản cho mình bảo mình mang đi trả…
Đến nơi mình cũng không mắng, không chửi gì nó, chỉ hỏi tại sao ra nông nỗi ấy thì nó bảo nó chơi đánh bài với bạn bè rồi chơi điện tử, không có tiền nhưng cứ ngồi quán net 20k/1 tiếng xong vay chỗ này chỗ kia ngồi cho oách, ăn cho đã, uống cho no…hỏi sao 2 tháng không đến 30tr. Lúc có 1 đứa bạn cùng phòng về thằng bé kia cũng nói:
- Em nói nó không được anh à, nó ngày nào cũng ngồi chơi điện tử ngoài quán net…không ngồi net thì lại có mấy đứa rủ đi chơi bài.
…
Nghĩ đi nghĩ lại vẫn thấy chán…mà nó trước có biết vay nợ là gì đâu? Giờ lại như vậy! Mình viết ra chỉ mong tất cả các bậc phụ huynh, anh chị em, hay kể cả là các bạn sinh viên năm nhất, xa nhà, không phải để buông lỏng bản thân, để chơi bời, ăn tiêu… mà xa nhà là phải vượt qua cám dỗ, để trưởng thành, tự lập, tự học.
Chứ đừng như em mình, như vậy là hỏng rồi, cũng nói chuyện, tâm sự, nói là bố mẹ buồn nó cúi mặt vâng vâng dạ dạ nhưng hôm nay như vậy, ngày mai, ngày kia, tháng tới chẳng biết sẽ như thế nào…
Bài viết được hiệu chỉnh từ NEU Confessions
Xem bài viết gốc tại: https://www.facebook.com/neuconfessions