NGƯỜI GIỎI THẬT SỰ LUÔN KHIÊM TỐN, KẺ THIẾU NĂNG LỰC THƯỜNG BA HOA

Nguồn: Doanh nghiệp và Tiếp thị

“Khi chúng ta khiêm tốn, đó là lúc chúng ta tiến gần đến sự vĩ đại.”
Cách đây không lâu, bức ảnh Châu Nhuận Phát, diễn viên nổi tiếng người Hồng Kông ngồi ăn mỳ tại một nhà hàng bình dân, đã thu hút được sự quan tâm lớn của cư dân mạng.

Trong bức ảnh, Châu Nhuận Phát ăn vận đơn gian, đang ngồi ăn mỳ, bên cạnh là cốc nước lọc.

Trong lúc ăn, phát hiện ra có người nhận ra mình, Châu Nhuận Phát rất niềm nở đáp lại, đồng thời nhiệt tình giới thiệu cho mọi người món nào ngon, nên ăn cái gì, vô cùng thân thiện.

Đợi tới khi ông tháo khẩu trang ra để ăn, không còn ai quấy rầy ông.
Một ngôi sao hàng đầu như vậy lại đi ăn mỳ ở một cửa hàng bình dân, quả thực khiến người ta khó mà tưởng tượng.

Là một minh tinh hàng đầu, sở hữu khối tài sản khổng lồ, nhưng Châu Nhuận Phát trước giờ luôn rất khiêm tốn, thói quen sinh hoạt không xa hoa, đi ra ngoài ăn sáng, ngồi tàu điện về nhà, đi ăn uống ngoài hàng, cảm giác không một chút gì gọi là minh tinh.

Những người trí tuệ, những người hiểu cuộc đời, phần lớn đều sống như vậy.

Cũng giống như một nhà lịch sử học từng nói: “Càng bất tài, càng tự cao”.

Lúa càng chín thì càng trĩu đầu, n.ã.o càng trống rỗng thì vểnh mặt càng cao.

Người thực sự tài giỏi luôn hiểu được rằng, bản lĩnh lớn nhất của một người chính là không bao giờ kiêu ngạo, tự cao tự đắc.

Cuộc sống không thiếu những người càng thiếu gì, càng cố khoe ra cái đó


Không ngừng muốn nói với thế giới mình sống tốt ra sao, nhưng sâu bên trong lại thực sự trống rỗng.


Ngày còn đi học đại học, trong lớp có một bạn học, ăn mặc dùng gì cũng đều phải là đồ hiệu, điện thoại luôn phải là đời mới nhất, đi ra ngoài là phải ngồi taxi.


Ban đầu tất cả mọi người đều nghĩ rằng gia đình cô ấy rất có điều kiện, nhưng có một lần mọi người trông thấy mẹ cô ấy tới tìm, đáng nói là bà ăn mặc bình thường, vừa nhìn là biết gia cảnh rất bình thường.


Sau này mọi người mới biết gia cảnh nhà cô ấy thực ra cũng không có điều kiện, mẹ là công nhân dọn vệ sinh, bố thì b.ệ.n.h nặng suốt ngày chỉ có thể nằm ở nhà, chi tiêu đắt đỏ của cô ấy đều là do người bạn trai chu cấp.


Nhưng cứ tiêu tiền của bạn trai như vậy thì làm sao được lâu dài, sau này nghe nói cô ấy có t.h.a.i, nhưng người bạn trai lại chối bỏ, giai đoạn đó còn bị nhà trường cho thôi học và sau đó nữa thì không còn ai nghe tin tức gì về cô ấy….


Dùng vật chất để lấp đầy trái tim phù phiếm và mong muốn hơn người, trong mắt người khác, đó chẳng qua cũng chỉ là một vở kịch, không diễn được bao nhiêu tập…


Ngược lại, những người thực sự mạnh mẽ, sẽ không bao giờ cố tình tạo ra cảm giác vượt trội về vật chất để cho thấy mình hơn người tới đâu, thay vào đó, họ từ tốn, họ âm thầm và họ bình tĩnh.
Giống như một tác gia từng nói:


“Người có một nội tâm giàu có sẽ không bao giờ khoe khoang tôi có tất cả, họ không nói với người khác họ từng đọc qua sách gì, lái xe gì, đi tới những nơi nào, có bao nhiêu quần áo đẹp, tích được bao nhiêu vàng, bởi lẽ, họ không có cảm giác tự ti.”

Người bản lĩnh, không khoe khoang, không phô trương


Nội tâm càng yếu đuối, càng cần vật chất lấp đầy.


Kevin Tsai (nhà văn kiêm người dẫn chương trình truyền hình Đài Loan) từng kể một câu chuyện như thế này:


Khi còn nhỏ, mẹ ông dẫn ông tới chơi nhà một người bạn rất giàu có của mẹ.


Người bạn của mẹ rất giàu có, tiếp đãi hai mẹ con ông bằng bào ngư và cả nhân sâm đắt tiền, đây cũng là lần đầu tiên Kevin Tsai được ăn những món ăn quý hiếm này.


Khi ăn tới vi cá mập, ông đã thốt lên rằng: “Đây là cái gì mà ngon vậy ạ?”


Người bạn của mẹ thấy ông thích ăn, đã đong thêm cho ông một bát rồi nói: “Đây là miến, cháu thích thì ăn nhiều vào nhé.”


Rất lâu sau này, Kevin Tsai mới biết được rằng món mình được ăn hôm đó là vi cá mập.


Đạo tiếp khách của gia đình người bạn của mẹ đã để lại ấn tượng rất sâu sắc trong lòng ông.


Sau này, mỗi lần Kevin Tsai đi ăn ở đâu đó, gặp những món quý hiếm, khi gia chủ không ngớt lời giới thiệu, chẳng hạn như: “Đây là thịt bò Kobe, lúc nuôi bò, người ta còn phải matxa, cho nó nghe nhạc, món này đắt lắm đó”… ông lập tức nhớ lại món vi cá mập mình từng được ăn. Thì ra, con người ai cũng muốn khoe ra cái tốt cái đẹp của mình cả, nhưng có những người lại lựa chọn không nói và đó mới là điều để lại ấn tượng sâu sắc trong lòng người khác.
Những người thực sự cao quý, họ đều rất khiêm tốn.


Không xem mình là người quan trọng, không chỉ biết mình, mà còn hiểu lòng người.


Họ sớm đã hiểu ra được rằng khoe khoang có nhiều tới đâu, thực ra người khác cũng sẽ không quan tâm.


Trong tâm lý học, có một hiệu ứng gọi là “Hiệu ứng ánh đèn sân khấu”.


Ý muốn nói, một người quá xem trọng bản thân, đ.á.n.h giá quá cao mức độ quan tâm của người khác đối với mình.


Nhưng trên thực tế, chẳng ai thực sự quan tâm đến việc bạn khoe khoang ngoài việc bạn tự thỏa mãn bản thân.


Bạn nghĩ rằng người khác tôn trọng bạn vì bạn xuất sắc, nhưng dần dần bạn nhận ra rằng người khác tôn trọng bạn vì người khác xuất sắc.


Đừng đ.á.n.h giá quá cao địa vị của bạn trong lòng người khác, những người tự nghĩ mình cao hơn sẽ chỉ càng ngã đau hơn.
Những người thực sự có bản lĩnh hiểu rằng có khiêm tốn, chín chắn và biết quản lý ham muốn thể hiện, phô trương thì mới có thể tiến xa hơn trong cuộc sống.

Bản lĩnh lớn nhất đời người chính là: Khiêm tốn


Có một thanh niên hỏi nhà thông thái: “Thế nào là khôn ngoan?”
Nhà thông thái trao cho anh ba chiếc túi và nói với anh rằng trong ba chiếc túi này là ba trí tuệ, bao hàm toàn bộ trí tuệ của đời người.
Khi mở ba chiếc túi ra, anh thanh niên phát hiện ra, túi thứ nhất là khiêm tốn, túi thứ hai cũng là khiêm tốn, và túi thứ ba vẫn là khiêm tốn.


Hóa ra là như vậy.


Những người thực sự mạnh mẽ về tâm hồn không bao giờ cần “hơn người” để nâng cao bản thân, ngược lại, họ có đủ cái nhìn sâu sắc và một nội tâm trong sáng để đối xử tử tế với mọi người.


Một người thực sự có tầm nhìn cũng đều hiểu rằng, núi còn có núi lớn hơn, sông cũng có sông dài hơn, thế giới không bao giờ thiếu những người giỏi hơn bạn


Tagore nói: “Khi chúng ta khiêm tốn, đó là lúc chúng ta tiến gần đến sự vĩ đại.”


Làm người, đừng xem mình là nhất, giữ thái độ khiêm tốn chính là một loại tu dưỡng, là trí tuệ, đồng thời cũng là bản lĩnh lớn nhất của một người.

Nguồn: Doanh nghiệp và Tiếp thị

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *