Neu Confession #30203
Dù không học NEU, nhưng hôm nay mình quyết định chia sẻ những gì mình đã trải qua vào thời điểm chuẩn bị tổ chức đám cưới.
Bọn mình quen nhau gần 1 năm thì quyết định cưới. Cũng không có cầu hôn lãng mạn hay gì đâu, Đ bảo, 2 đứa mình quen nhau cũng 1 thời gian rồi, chắc cưới được rồi nhỉ. Tính mình đơn giản, oke luôn. Kể với mấy đứa bạn thân còn bị mắng là đơn giản quá mức rồi.
Buổi đầu tiên mình đến nhà Đ ra mắt, lúc phụ làm bếp, mình vẫn nhớ như in, có 1 câu mẹ Đ nói với mình “Thằng Đ nó thích nên dù không thích cũng đành chịu”. Nghe câu này buồn chứ, nhưng mình chỉ nghĩ chuyện này quá bình thường, dần dần sẽ cải thiện thôi.
Hai nhà chốt quyết định ra Tết cưới, và tổ chức 2 ngày, hôm trước ăn hỏi, hôm sau cưới. Hơi xui là trước khi cưới tầm chục ngày, cả nhà mình đều bị F0. Cả nhà mình cố gắng ăn uống thuốc men cho khỏi để kịp ngày tổ chức. Trước 5 ngày thì cả nhà đều test 1 vạch, mình cũng nhắn thông báo cho anh ta biết. Đồng thời bàn với anh ta về việc thuê thợ chụp ảnh trong ngày cưới cho cả 2 nhà và thuê người bê tráp, đặt hoa cưới. Hôm sau mình và mẹ ngược xuôi đi mời họ hàng ở Hà Nội, mình thì hối hả mời bạn bè và đồng nghiệp. Nhà mình không mời quá nhiều, chỉ khoảng 10 mâm. Tối hôm đó sau khi về đến nhà, thì Đ nhắn tin cho mình, báo vào ngày ăn hỏi, nhà anh ta không làm gì cả, nên không cần thuê thợ chụp, vì người lớn trong nhà F0 hết rồi (ý chỉ họ hàng), chỉ có Đ cùng bố mẹ anh ta và mấy người bê tráp đến nhà mình. Và bảo là đã nói với mẹ mình về chuyện này rồi. Mình hỏi mẹ luôn, thì mẹ mình cũng ngớ người, bảo vừa nói chuyện điện thoại xong, có thấy bên đó nói gì đâu. Mẹ mình gọi lại ngay lập tức để hỏi thực hư về việc mà anh ta vừa báo với mình, mẹ anh ta xác nhận luôn. Đồng thời bảo với mẹ mình ngày ăn hỏi thì phải cho đón dâu luôn, vì hôm sau cũng chỉ có 3 người đi đón dâu. Nhà mình không đồng ý, vì không thể tổ chức 1 đám cưới kiểu đó được. Mẹ mình vẫn nói chuyện rất từ tốn, ngỏ ý nếu hôm đó không tiện tổ chức, vì họ hàng người lớn bên nhà trai không đến được do bệnh, thì có thể dời đám cưới sang ngày khác, thì bố anh ta ngay lập tức nói vọng vào điện thoại, bảo “nếu lùi ngày lại thì dừng luôn, không cưới xin gì nữa hết, dẹp luôn”. Mẹ anh ta thì nói, nếu nhà mình đòi hỏi kiểu đấy, thì sau này mình về bên đó khó sống.
Nhà mình sai khi yêu cầu vào ngày cưới của con gái, mong muốn có đủ họ hàng 2 bên hay sao?
Khi người lớn 2 bên đang căng thẳng, 2 đứa đều ngồi ngay cạnh để nghe. Mình nhắn hỏi anh ta, “anh nghe thấy bố mẹ anh vừa nói gì không”, Đ nhắn lại “có nghe thấy”. Mình nhắn tiếp “mẹ anh có ý gì khi đe dọa em sau này về đó khó sống”, thì Đ bảo, “bố mẹ anh nóng lên thì nói vậy thôi chứ không có ý gì đâu”. Mình lại hỏi ý anh ta thấy thế nào nếu đám cưới tổ chức sơ sài như vậy, nhà trai không ai đến nhà gái để tham dự ăn hỏi và đón dâu thì anh ta bảo như thế cũng được mà, chẳng qua mình chưa thấy. Mình nói luôn, cái cách nhà anh ta định tổ chức đám cưới như thế là không tôn trọng mình cũng như gia đình mình, thì Đ bảo nhà mình cứ nghĩ quá. Lúc nãy ý nghĩ hủy đám cưới của mình đang ở mức 50% rồi. Vì lúc đó cũng đã muộn, mình yêu cầu Đ ngày hôm sau đến nhà mình nói chuyện rõ ràng.
Hôm sau anh ta đến nhà mình với thái độ khá là kèo trên, nói với mẹ mình “ở bên nhà con, nhà trai quyết định gì nhà gái phải nghe theo hết”. Lúc sau mẹ anh ta lại gọi điện thoại cho mẹ mình, ý hỏi quyết định xong chưa, và giục “chốt nhanh lên để còn đặt tráp” với thái độ như trả giá khi mua hàng ngoài chợ. Mẹ mình vẫn không đồng ý. Mẹ mình hỏi thẳng Đ, nếu chuyện trót lọt, ngày nhà gái đưa dâu sang, nhà trai có bày bàn ghế cổng hoa đón tiếp nhà gái không, anh ta nói ráo hoảnh luôn là không thuê, chỉ dọn thêm vài bộ bàn ghế cũ trong kho ra nữa thôi. Như vậy là nhà gái sẽ đưa dâu sang nhà trai trong tình trạng vườn không nhà trống đấy các bạn. Mẹ mình nói luôn, nhà con quá coi thường nhà mẹ và con gái mẹ. Đ bật cho mẹ mình nghe đoạn ghi âm khi họ hàng bên nhà anh ta bàn về việc nhà mình không đồng ý tổ chức sơ sài, thì có 1 đoạn nói “bảo nhà nó đưa dâu thì đừng kéo đàn kéo lũ sang đây, kẻo lây bệnh cho nhà này”.
Khi 2 đứa nói chuyện riêng, thái độ của anh ta vẫn là “anh thấy bên nào cũng đúng, nhà anh không có ý gì là coi thường nhà em cả, nhà em như vậy anh ở giữa khó xử” Đến đây thì cái ý nghĩ hủy cưới lên đến 90% rồi. Vì bản thân Đ làm việc ở nơi tổ chức sự kiện cưới hỏi, có đầy đủ các đồ đạc như bàn ghế phông bạt, chính anh ta cũng phải đi setup cho nhiều đám cưới đám hỏi rồi, nhưng chấp nhận để bố mẹ sắp đặt cho đám cưới của chính anh ta theo cách không thể tồi tàn hơn. Thêm nữa, mình hỏi, cứ cho là nhà mình đồng ý, vậy về sau có làm tiệc báo hỷ chung 2 nhà không,thì anh ta bảo không, chỉ làm cỗ riêng bên đó, và mời đại diện nhà mình vài người. Tối hôm đó, về nhà, anh ta lại nhắn cho mình, ý bảo mình khuyên bố mẹ đồng ý tổ chức theo ngày đã định sẵn, vì nếu đồng ý thì hôm cưới sẽ có thêm 2 người, tổng đoàn 5 người. Mình dứt khoát từ chối. Mẹ và mình lại tiếp tục gọi điện báo cho những người đã mời là tạm hoãn cưới, sẽ giải thích lý do sau.
Đến ngày mà đáng lẽ sẽ là ngày vui, mình rủ anh ta đi ăn sáng rồi đưa mình đi làm. Anh ta lại nói “các cụ nhà anh bảo là hủy luôn, bỏ luôn, nhưng anh không muốn”. Mình hỏi, thế bây giờ nếu nhà mình đồng ý, thì tức là khi tổ chức lại, bố mẹ mình phải tự đưa con sang, chứ không có ăn hỏi hay đón dâu gì hết đúng không, thì anh ta im lặng. Sau hôm đó là không gặp nhau nữa. Sau 10 ngày, mình gọi anh ta đến nhà, đồng thời mình đã nhờ mẹ chuẩn bị 1 phần lễ đúng với những gì mà nhà anh ta đã mang đến nhà mình khi dạm ngõ để trả lại, đồng thời mình thì trả lại hết cho Đ những món quà mà anh ta đã tặng mình và quyết định chấm dứt luôn.
Anh ta có vẻ sốc khi nhà mình quyết định như vậy. Cố nói “Anh vẫn muốn 2 đứa mình dây dưa, chứ không muốn chia tay”, rồi “Anh muốn níu kéo nhưng chỉ 1 mình anh níu thì không được”. Mình hỏi “Anh có gì để em nhìn vào mà níu kéo, khi anh không có tiếng nói, khi mà đám cưới của chính anh mà anh nghe theo sự sắp đặt của bố mẹ anh hết, coi họ hàng gia đình nhà em không ra gì?”. Anh ta lại nói “Mọi lời nói của anh vô giá trị”. Một người đàn ông 30 tuổi đầu, không thể làm chủ được việc trọng đại của chính mình, thì sau này còn làm được gì ra hồn nữa không? Mình cũng đặt nghi vấn với anh ta, sao 2 con người lúc mới quen và hiện tại khác thế, lúc mới quen thì khoe mẽ với mình “Anh mà cưới thì ở kho của anh có gì đẹp hết anh mang về nhà bày”, giờ thì cái hoa héo cũng không thấy. Lại nói thêm, khi mình hỏi vụ hoa cưới, anh ta bảo mình dùng tạm hoa giả ở kho của anh ta.
Trước khi về, anh ta cố nói theo kiểu gỡ gạc, bảo bố mẹ anh ta không thích mình từ chuyện giường tủ. Vậy mình lại phải kể thêm. Sau khi 2 bố mẹ gặp mặt, Đ hối thúc mình chọn mẫu tủ để bố mẹ Đ đặt. Bản thân mình muốn đặt luôn gỗ công nghiệp, vừa kinh tế mà cũng bền, còn nhà Đ thì muốn dùng gỗ thịt, và đặt chỗ người quen. Vào 1 lần mình đến nhà Đ ăn cơm, mẹ Đ gọi mình lên căn phòng được để dành cho 2 đứa ở sau khi cưới và nói: “Bác đặt đồ rồi, nhưng không phải loại cháu chọn, mà bác chọn loại khác cho hợp với nội thất trong nhà”. Lúc này mình hơi bực, nhưng mình cũng chỉ vâng cho qua chuyện, và nhắn tin cho Đ về việc này. Ý của mình chỉ đơn giản là, đồ trong phòng cưới, là của 2 đứa dùng, nếu đã giục mình chọn mẫu mã để đặt, thì phải đúng ý mình. Đ chỉ nói “Mẹ đặt trước cả khi em chọn mẫu”. Lúc này thì bực thật sự, nếu không đúng mẫu mình chọn, thì giục mình làm gì đúng không? Mình kể lại với mẹ, mẹ cũng khuyên, chỉ là giường tủ, cứ dùng tạm, về ở vài năm mua cái khác cũng được. Mình cũng xuôi theo lời mẹ, không nói gì về chuyện này nữa. Gần Tết, khi thợ đóng tủ xong, chuyển đến nhà, Đ chụp ảnh và gửi cho mình xem, mình thấy lạ vì chỉ có mỗi giường và tủ, không có bàn phấn – mình chọn loại bình thường và có mặt bàn rộng để tiện đặt laptop khi phải WFH ở nhà, hỏi sao không đặt bàn phấn cho mình thì Đ bảo “Trong nhà thiếu gì bàn cũ, em lấy mà dùng cũng được”. Bực lần 2, nhưng mình nhịn không nói gì, chỉ về kể với mẹ, và tự nhủ, cưới xong mình tự mua khuân về sau cũng được.
Trong thơi gian cả nhà mình bị F0, bố mẹ anh ta không hỏi han gì cả, chỉ có Đ thỉnh thoảng nhắn tin. Còn lúc mà 2 bên căng thẳng qua điện thoại về việc tổ chức, mẹ anh ta lại bảo ” bên này họ hàng bị F0 mà bên đấy không biết đường hỏi thăm”. Nực cười thật sự.
Sau chuyện đó, Mình buồn và mất ngủ khoảng 2 tuần, chủ yếu là vì bực. Nhưng rồi mình quyết vực lại tinh thần và lấy lại cân bằng bằng cách vùi đầu vào công việc và đi chơi với bạn bè.
Mình đã cho người sắp sửa là bạn đời đăng xuất ra khỏi cuộc sống mình như vậy đó. Mình chỉ muốn thông qua chuyện này, mong các bạn gái như mình khi lấy chồng thì tìm được người đàn ông có chính kiến, đừng lúc nào cũng chỉ biết nghe bố mẹ và chỉ biết nói câu “ở giữa khó xử”. Mình nói như vậy không có nghĩa là đàn ông lớn rồi thì không cần nghe lời bố mẹ, nhưng có những chuyện, bố mẹ các anh đừng can thiệp 1 cách quá đáng như câu chuyện của mình.
P/S: Hiện tại thì người nhà bạn bè đồng nghiệp mình hầu hết đã biết chuyện này, đều cảm thấy mừng vì mình thoát được kiếp nạn. Cũng không cần tag để hỏi xem có đúng là mình không nhé, đọc biết ngay mà.
Bài viết được hiệu chỉnh từ NEU Confessions
Xem bài viết gốc tại: https://www.facebook.com/neuconfessions