Hay thậm chí, từng có người chị, nửa đêm chán đời quá, xách balo lên ra ga. Bắt chuyến tàu sớm nhất chạy tới bãi biển gần nhất. Rồi cứ ngồi vậy, chờ bình minh lên. Ăn một bữa sáng thật ngon rồi trở về thành thị. Không rõ sau đó cảm xúc thế nào. Nhưng có lẽ, là sẽ mệt. Mà mệt thì phải ngủ. Lúc tỉnh dậy, có khi nỗi buồn đã nguôi ngoai.
Uh thì công nhận mình đọc bài trên FB nhiều nên hơi ám ảnh, sau không đọc mấy bài tiêu cực đó nữa. Cũng vì nghĩ nhà người yêu ở HP nên sợ khó nói chuyện với người nhà anh được, nhưng sau này có lẽ mình sẽ theo anh về dài dài. Bố mẹ họ hàng đều đáng yêu như vậy mà.
Tuần trước, tôi quyết định chứng Mnh cho mẹ thấy, cũng như tìm câu trả lời cho mẹ và bản thân. Tôi gọi điện cho M, thử lòng người yêu bằng cách hỏi vay cô ấy 200 triệu. Tôi hiểu, số tiền ấy với M mà nói là rất lớn. Bởi cô ấy làm bao nhiêu tiền đều gửi về cho mẹ chữa bệnh…