Nếu anh không chơi, có lẽ bố mẹ đã có 1 căn nhà tử tế rồi…

Neu Confession #30193

Mình cựu sinh viên trường, là con gái, năm nay 28 tuổi, chưa có người yêu cũng chưa có ý định lấy chồng, mình vẫn muốn cố gắng tập trung vào công việc kiếm tiền để lo cho bố mẹ…

Nhà mình miền Trung, năm nào cứ đến mùa mưa bão lại ngập rồi có những lần bão thì tốc hết mái, không đến nỗi bay cả mái mà chỉ bị tốc mái thôi, rồi hỏng mái, nhà dột.

Suốt những năm tháng đi học xa nhà, mình luôn có ước mơ sửa nhà cho bố mẹ, ít ra có cái nhà “Tử tế” để mỗi khi mưa bão, bố mẹ bớt khổ…

Lần gần nhất là mới đầu năm nay, sau nhiều năm bươn trải ở Hà Nội, sống ăn tiêu tiết kiệm mình có tích góp được 400tr, con số này với 1 cô gái sau 6 năm ra trường, từ 2 bàn tay trắng, với gia cảnh như nhà mình thì thật sự rất lớn, làm được quá nhiều việc và việc đầu tiên mình nghĩ tới khi bắt đầu tiết kiệm những đồng đầu tiên đó là sửa nhà cho bố mẹ…

Mình thì con gái, không biết sửa sang nhà cửa như nào, bố mình thì thợ xây, mẹ lại buôn bán đồng nát…nên mình có gửi về cho bố mẹ chủ động xây sửa…mình cứ tin tưởng bố sẽ sửa căn nhà để mỗi lần mình về, nhìn căn nhà, mình cảm thấy công sức của mình ở trong đó nhưng chỉ 1 tháng sau khi mình gửi tiền về, là vào tháng 3 năm nay…mình có về thì thấy nhà vẫn thế, không có gì thay đổi, cũng không có ý định sửa, mình hỏi tiền như nào thì mình cũng nghĩ là bố mẹ tiết kiệm không dám sửa nhưng bố mẹ nói thật với mình rằng:

Mang đi trả nợ cho anh hết rồi, còn thiếu tiền người ta 30 triệu nữa thôi.

Mình đã khóc ngay khi biết chuyện ấy, mồ hôi, công sức của mình, để bố mẹ có căn nhà tử tế thì lại dùng để trả nợ cho anh, trả vào cái việc “Chơi cờ bạc” của anh. 3 ngày mình ở nhà anh không có mặt ở nhà, gọi không nghe, nhắn tin không trả lời, bố mẹ cũng không liên lạc được…bố mẹ vì thương anh nên mới mang hết số tiền đó đi trả, còn nói là nhà mình khổ chút cũng được nhưng không để anh phải đi tù, không để anh phải khổ…

Từ lúc ấy đến giờ, mình chưa về nhà vì xa quê 1 phần, 1 phần vì mình cũng bận bịu công việc kiếm tiền…mình vẫn gọi về hỏi thăm tình hình sức khoẻ bố mẹ, còn anh…mình kệ. Tiền mình sau này kiếm ra muốn làm gì cho bố mẹ…mình sẽ tự làm, mình sợ nếu gửi tiền về 1 lần nữa bố mẹ lại mang đi trả nợ cho anh. Mà kiểu cờ bạc càng trả, càng có người gánh, càng chơi.

Có lẽ mình không tâm sự những dòng này đâu nhưng hôm nay bão…chắc chắn nhà mình sẽ lại ngập, nếu sức gió to có khi lại tốc mái, có gia cố thì vẫn bị thôi…lại nghĩ tới cảnh ngày xưa ở nhà học nhà dột, mưa ngập tới đầu gối, bão to thì ngập tới cả bụng…đồ đạc phải đưa lên cao hết…cả nhà ngồi trên cái bàn cao, bàn còn đặt lên giường ăn mì tôm sống cùng 1 số đồ ăn khác…Nếu anh không chơi, có lẽ bố mẹ đã có 1 căn nhà tử tế rồi… anh không thương bố mẹ sao?

Bài viết được hiệu chỉnh từ NEU Confessions
Xem bài viết gốc tại: https://www.facebook.com/neuconfessions

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *