Neu Confession #30689
Anh này năm cuối trường **, tán em, được 1 tháng nhớ. Người yêu đứa bạn nó bảo em là:
- Mày thử kêu đói xem ông có mua đồ ăn cho mày không?
- Ờ cũng được.
0h15 phút đêm (ngày 31/10, em không biết cfs sẽ được đăng lúc nào nên cứ viết rõ ngày giờ):
- Anh ơi em đói!
- Em đói à? Em thích ăn gì? Ngô xào tép nhớ, bánh bao nhớ, bánh mì?
- Dạ vâng, em ăn tất ạ, món nào cũng ngon.
- OK, chờ tí, có liền.
Khoảng 30 phút sau, chắc cả thời gian đi mua cả thời gian mang tới:
- Anh đến rồi, em xuống đi!
- Dạaaa
Xuống thì gặp ổng đứng ngay trước cửa phòng trọ, nhận đồ có 1 bánh bao, 1 bắp ngô, 1 ngô xào tép, 1 bánh mì, 1 chai coca nhỏ:
- Của em này.
- Dạ vâng, em xin ạ?
Tưởng chừng chỉ dừng ở đây, như các câu chuyện ngôn tình mà mua đồ ăn đêm cho người yêu, chỉ cần người yêu đói là có mặt, ai ngờ:
- Ngô xào tép 30k, bánh bao 10k, bắp ngô 10k, bánh mì của em 15k, coca 10k, ship 20k, tổng em 95k.
- Ơ. Ủa anh?
- Ơ gì, ủa cái gì mà ủa! Của em 95k đấy.
- Em tưởng anh mua cho em…
- Ờ thì anh mua cho em thây nhưng em trả tiền, chứ ai rảnh đâu mà mua không, em gửi tiền nhanh anh còn về nào.
Lúc đó kiểu ngơ ngác đứng hình, trả thì hơi buồn cười mà không trả thì…anh ấy đã mua rồi, không lấy đồ thì lại còn buồn cười hơn nên vẫn trả ông 100k, ông trả lại 5k, lại còn:
- Lần sau nhớ ủng hộ dịch vụ ship đồ ăn đêm tiếp nha. Giờ 2 đứa mới làm quen, chưa yêu nhau nên anh cứ lấy tiền đã, anh cũng không ăn được miếng nào trong này nên em mới trả tất. Sau này yêu nhau anh mua cho, còn cho thêm tiền ấy…Thế cho chắc nhờ!
“Nhờ” xong cái ông lên xe, đi về luôn…để em đứng đó đắn đo suy nghĩ…đây là ai, tôi là đâu???
Bài viết được hiệu chỉnh từ NEU Confessions
Xem bài viết gốc tại: https://www.facebook.com/neuconfessions