Sau đám cưới của em trai, tôi đi công tác ngay, thế nên tôi chưa thật sự hiểu nhiều về em dâu. Ngày hôm kia, sau 4 tháng đi công tác, tôi đã về, mang quà đến biếu bố mẹ và vợ chồng em trai.
Vừa mở cửa, cảnh tượng đầu tiên đập thẳng vào mắt tôi đó là hình ảnh mẹ đang gạt nước mắt, ngồi nhặt từng mảnh bát vỡ. Còn em dâu tay đang chống vào hông và gân cổ lên quát mẹ chồng.
Tôi vội kéo mẹ lên ghế nói chuyện, còn việc dọn dẹp mâm bát vỡ để sau. Mẹ bảo từ ngày em dâu về nhà chưa động vào bất kỳ việc gì. Từ việc lau dọn nhà, đến nấu cơm, rửa bát, phơi quần áo đều là do mẹ làm hết.
Lúc đầu mẹ im lặng không muốn nói ra vì mong em dâu biết nhìn việc mà làm, nếu nói ra sẽ khiến tình mẹ con rạn nứt. Nhưng em ấy không thay đổi mà ngày càng lười biếng hơn. Khi ăn thiếu lọ tương ớt hay cái thìa cũng không chịu đứng lên lấy và đợi mẹ chồng mang tới tận mâm mới ăn.
Mẹ không thể im lặng mãi thế này, thế nên buổi trưa, lúc ăn cơm xong, mẹ yêu cầu em dâu bê bát đi rửa. Thế nhưng em ấy bảo: “Một tháng vợ chồng con đưa cho mẹ 5 triệu tiền ăn, có cả tiền giúp việc trong đó nữa, mẹ không làm được thì đập vỡ hết đi cho đỡ khỏi rửa”.
Mẹ bảo từ ngày em dâu về nhà chưa động vào bất kỳ việc gì. Từ việc lau dọn nhà, đến nấu cơm, rửa bát, phơi quần áo đều là do mẹ làm hết.
Hai bên cãi nhau qua lại, em dâu tức giận bê mâm bát hất ra giữa nhà để dằn mặt mẹ.
Tôi đã chụp lại toàn cảnh hiện trường và nói sẽ gửi cho em trai tôi đang làm việc ở xa, để em ấy dạy dỗ lại vợ. Bởi gia đình tôi không chấp nhận người con dâu coi mẹ chồng là người giúp việc được.
Ngay lập tức em dâu chỉ thẳng mặt tôi mà nói: “Tôi nói cho chị biết, chị mà phá nát gia đình tôi thì không xong với tôi đâu”.
Tôi trợn tròn mắt kinh ngạc, một người em dâu hiền lành thùy mì trong mắt gia đình tôi. Bây giờ về sống chung nhà mới lộ nguyên hình là một con người đanh đá, hỗn hào.
Tưởng có con dâu thì mẹ tôi sẽ được an nhàn, nào ngờ khổ cả về thể chất lẫn tinh thần. Thế này thì sống chung sao nổi.
Ngay sau đó tôi đã gửi những bức ảnh cho em trai và nói rõ tình hình ở nhà. Tôi khuyên em ấy nên đưa vợ ra ngoài sống, bởi nếu sống chung với người con dâu như thế, mẹ tổn thọ mất, rồi em trai đứng giữa mẹ và vợ cũng rất áp lực. Cũng may em trai tôi vẫn còn biết phân biệt đúng sai chưa đến nỗi khó bảo và vợ chồng em ấy cũng dọn ra ngoài ở ngay hôm sau.
Theo Công lý xã hội
- Nhân viên của bạn xin nghỉ việc thế nào?Mình làm trưởng phòng cùng 2 phó phòng, quản lý gần 15 con người, từ tuổi tầm 35 đến những bạn mới ra trường, có cả các thế hệ các ...
- NHẢY VIỆC, CÓ PHẢI CỨ THÍCH THÌ NGHỈ?GENZ nhảy việc – Tự tin thật hay không hiểu bản thân? Thứ nhất, chuyển việc là hiện tượng thường thấy ở mọi độ tuổi nhưng phần nào xảy ra chóng ...
- Nhỡ Ú òa mình…rồi bảo mình chỉ là người đến sau Hôm quá có ai đi xem NEU Youth Festival mà thấy hối tiếc như em không ạ . Chờ mãi mới đến tiết mục Mono biểu diễn, chen chen lên 1 chút để xem…xong lúc Mono hát Waiting For You ấy ạ…ngay bên ...
- Nỗ lực không đền đápMỗi người đều có cuộc sống riêng. Mỗi người có 1 định nghĩa riêng về hạnh phúc. Giá trị theo đuổi trong cuộc đời mỗi người là khác nhau, lấy ...
- Nỗi lòng của tân sinh viên có ba mẹ đáng tuổi ông bàTớ sinh ra trong một gia đình truyền thống bố làm quân đội, mẹ làm giáo viên. Từ nhỏ đã được dạy dỗ nghiêm khắc theo tư tưởng của bố ...