Hạnh phúc là được trông thấy người yêu cũ mình hạnh phúc…

Neu Confession #30699

Hôm nay…là ngày cưới của người yêu cũ mình, bạn ấy thì đang hạnh phúc với chồng, với gia đình đôi bên, bạn bè trong ngày cưới còn mình lại ngồi viết những dòng này…

Mình và người yêu cũ học chung cấp 3, đỗ đại học mình BA, giờ đang làm ngân hàng, bạn ấy học NEU, giờ đang làm phòng tài chính cho 1 cơ quan Nhà nước.

Chúng mình yêu nhau 10 năm rồi chia tay…lúc yêu nhau, từ cấp 3, cho đến đại học rồi ra trường đi làm, cũng không có vấn đề gì nhiều, cùng nhau cố gắng học tập, học tiếng Anh, đi làm thêm kiếm thêm chút tiền tiêu vặt rồi động viên nhau học tập, ăn ở xa nhà ở mảnh đất Hà Nội này. Chúng mình cũng cùng quê nên rất hay về chung với nhau rồi lên Hà Nội chung…chỉ có việc gấp lắm thì mình mới về riêng…gần như ngoài giờ học, giờ làm, giờ nghỉ ngơi thì chúng mình dành thời gian còn lại cho nhau rất nhiều, nhắn tin, gọi điện cũng nhiều nữa…cảm thấy cứ xa nhau là nhớ vì gần nhau quen rồi.

Cho đến khi, chúng mình đề cập đến việc cưới xin…thì trong suốt 1 năm, có rất nhiều vấn đề xảy ra, chuyện về công việc, tương lai thế nào, ra sao, mình thì định hướng sau sẽ về quê làm ngân hàng nên muốn bạn ấy về, còn bạn ấy lại được định hướng công tác trên Hà Nội. Gia đình mình thì là gia đình kinh doanh, gia đình bạn ấy thì bố mẹ đều làm cơ quan Nhà nước nên tư tưởng cũng khác nhau…rồi áp lực về gia đình, áp lực họ hàng, áp lực công việc…Chúng mình từng nghĩ đến việc bầu trước khi cưới để “Ép” 2 gia đình đồng ý nhưng rồi nghĩ xa hơn thì 1 bên tình, bên hiếu…không thể bỏ bên hiếu được vì dù sao bố mẹ cũng là người nuôi nấng mình ăn học thành người…

Chúng mình như 2 chiếc cốc nước, những áp lực, khó khăn như những giọt nước đổ vào đầy 2 chiếc cốc đến 1 ngày thì “Giọt nước tràn ly”…cả 2 đều phải chấp nhận chia tay, chúng mình chọn 1 buổi tối, ngồi với nhau và tâm sự hết mọi chuyện, về dự định tương lai.

Bạn ấy nói sau chia tay thì sẽ đi học thạc sĩ, sau đó cố gắng theo con đường bố mẹ đã định hướng. Vào đó rồi mới tính chuyện yêu tiếp…nhất định bạn ấy sẽ lấy chồng, sẽ lập gia đình…nhưng không phải 1 sớm 1 chiều…và chắc chắn sẽ lấy người nào có định hướng ở lại Hà Nội làm việc.

Còn mình, mình nói mình sẽ về quê, thi vào ngân hàng ở quê làm theo nguyện vọng của bố mẹ vì nhà mình có 3 chị em, 2 chị đã đi lấy chồng và ở xa bố mẹ, còn mình bố mẹ cũng muốn mình về làm gần nhà, sau này lấy vợ bố mẹ cũng không cần ở chung với bố mẹ nhưng phải gần để bố mẹ còn qua chơi với mình, với con cháu…

…Rồi cả 2 im lặng, bạn ấy hỏi có tiếc 10 năm qua không, mình nói là không, vì dù sao 2 đứa đều có những ký ức đẹp về nhau. Chỉ là không thể tiến đến hôn nhân…Yêu là 1 chuyện, cưới là 1 chuyện khác, còn liên quan đến cả bố mẹ, họ hàng 2 bên, không chỉ còn là chuyện của 2 đứa và cũng liên quan đến tương lai, đến kế hoạch sau này nữa…

Trước khi chia tay, chúng mình có ôm nhau 1 lần cuối và hứa với nhau sau này sẽ cắt đứt liên lạc…vì chúng mình đều hiểu là không phải vì hết yêu mà chia tay, mà vì những áp lực ngoài kia, đè nén chúng mình khiến chúng mình không thể chịu được nữa…và việc chia tay này…đến từ 2 phía! Cả 2 cũng đã cho nhau thời gian cố gắng và suy nghĩ…phải tôn trọng quyết định của nhau.

Đúng mình cắt đứt liên lạc, còn block facebook nữa nhưng thi thoảng, mình vẫn nhờ điện thoại của 1 vài người bạn để xem người yêu cũ thế nào…chỉ xem thôi, tò mò xem cuộc sống bạn ấy ra sao thì mình dần cảm thấy bạn ấy tốt lên, và bạn ấy cũng thực hiện theo đúng kế hoạch của bạn ấy. Theo mình biết thì bạn tìm được chồng bạn (khi ấy là người yêu) khi cùng đi học thạc sĩ…người ấy cùng quê với bọn mình, hơn bọn mình 3 tuổi và cũng đang công tác tại Hà Nội. 

Hôm nay, đám cưới bạn ấy, vì có nhiều bạn chung cùng quê nên mình thấy mọi người up ảnh nhiều lắm, thấy bạn ấy cười, nụ cười hạnh phúc mà ngày xưa khi chúng mình yêu nhau, bạn ấy cũng hay cười với mình như vậy…nhưng giờ nụ cười ấy không phải của mình nữa rồi.

Thôi dù sao thì bạn ấy hạnh phúc, mình cũng mừng vì cả 2 đều chọn đúng con đường, cho thấy quyết định của bản thân là đúng…hạnh phúc, đôi khi chỉ đơn giản là nhìn người mình từng yêu hạnh phúc…vậy thôi! 

Duyên phận đâu ai nói trước được điều gì…

Bài viết được hiệu chỉnh từ NEU Confessions
Xem bài viết gốc tại: https://www.facebook.com/neuconfessions

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *